Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Lâu rồi không NGÊU NGAO một bài thơ!


Người con gái hôm nay mặc quần ĐỎ
Vì hôm qua đã mặc quần ĐEN
Đen và đỏ là hai màu rồi đó
Cũng như đời đường hai nẻo xuống lên
Người con gái hôm nay mặc quần TRẮNG
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần HỒNG
Hồng và trắng là hai màu bẽn lẽn
Như núi rừng đều rất mực chênh vênh
Người con gái hôm nay mặc quần TÍM
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần VÀNG
Vàng và tím là hai màu mím miệng
Mím môi cười và chúm chím nhe răng
Người con gái hôm nay mặc quần rách
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần lành
Lành và rách đều vô cùng trong sạch
Bởi vì là lành rách cũng long lanh …
Người con gái hôm nay xé toạc cái mảnh quần
Thành ra một nữ nhi không quần áo
Tất nhiên là tuyệt đối gái ở truồng
Truồng như nhộng và truồng như gái gái
Khắp năm châu bốn biển ngọn nguồn
Trần trụi khắp tân châu và cổ tái
Và bỗng nhiên - thập thành thành thục nữ thiên đường
Người con gái hôm nay không mặc quần nữa
Vì có lẽ hôm qua đã mặc quần rồi
Chẳng lẽ suốt đời mặc quần mãi
Nên bây giờ là chấm dứt chia phôi
Thế nào cũng thế mà thôi./.
                     Thơ của BÙI GIÁNG/Trung niên thi sĩ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét